Giai thoại về thứ trà ngon nhất của chè Thái Nguyên.
- Truyện kể rằng, ngày xưa ngày xưa, khi đồi núi vùng Thái Nguyên còn rậm rạp, hổ beo đi lại suốt ngày. Có một ngày người dân làng Tân Cương tỉnh dậy thấy ở bìa rừng đầu làng có xác một con ngựa bị hổ ăn thịt, bỏ lại phần ruột và xương xẩu. Một người dân đêm trước đã mộng một giấc mơ kỳ lạ. Khi thấy xác con ngựa bị hổ vồ, ông liền moi từ bụng ngựa thứ lá xanh non đem sao khô bằng chảo gang, rồi pha hãm uống thì thấy sảng khoái, người ốm uống thứ trà này liền khỏe, kẻ khờ uống trà này bỗng chốc khôn ngoan, người không có con uống trà bỗng chuốc sinh ba, sinh bốn, tiếng lành đồn xa, mọi người coi đây là thứ thuốc tiên chữa bách bệnh.
Búp trà Tân Cương
- Và rồi, dân làng Tân Cương liền họp nhau lại, tổ chức thành từng đoàn vào núi kiếm thứ trà quý hiếm đó. Núi Tân Cương lúc này hiểm nguy, mấy chục người đi kiếm trà quý, người thì rơi vách núi làm mồi cho quạ, người bị hổ vổ, người bị rắn độc cắn, người thì nhìn thấy thứ trà quý nhưng vì đói khát không thể trèo lên hái được, trà mọc giữa đá núi nhọn hoắt như gươm đao bảo vệ. Cuối cùng, Dân làng Tân Cương mệt mỏi về trà. Rồi người già trong làng nghĩ ra kế bỏ đói những con ngựa và cho nó lên núi ăn thứ trà đó, rồi chiều về mổ bụng nghựa lấy trà sao lên. Thế là dân làng đã có được thứ trà quý, lại được ăn thịt ngựa suốt ngày. Còn gì sung sướng hơn.
- Quan cai quản xứ trà tân cương Thái Nguyên nghe thấy có loại trà quý như thần dược liền cho quân xuống tìm hiểu. Khi được bẩm tâu về loại trà quý, biết chúa Trịnh mê trà, quan liền lệnh cho làng đó phải chuẩn bị 10 gói trà quý để tiến vua. Lệnh quan ban xuống, cả làng răm rắp nghe theo. Trà được đưa vào cung, Trịnh Sâm lúc đó đang lâm bệnh, mặt mày ủ rũ như lá chuối gặp lửa. Vừa nghe tiếng có trà ngon, chúa liền yêu cầu mang vào, đồng thời sai lính lên suối ngọc lấy nước về để pha trà, quân lính tức tốc phi lên suối Ngọc ở đỉnh núi Tản lấy nước suối cho vua.
- Sau những nghi thức pha trà đầy ma mị, tỉ mẩn của chúa Trịnh, chúa mời các quan nhân cùng thưởng vị trà quý. Vừa nhấp ngụm thứ nhất, chúa thấy trong người khỏe mạnh, minh mẫn, mọi mệt mỏi tan biến, bệnh tật cũng không còn. Sướng quá, vua uống chén thứ hai, thấy tâm hồn như thả giữa trời đất trong xanh với đất rộng sông dài long lanh đáy nước. Giữa thảm cỏ xanh, ngọn gió xuân ỡm ờ tán tỉnh khóm cây ven rừng, bên vách núi, thác đổ xuống râm ran nghe xa như tiếng đàn đá trầm vang. Khu vườn thượng uyển của chúa bỗng chốc chim công loan phượng cùng ùa về ca hát nhảy múa, bên ngoài, muôn dân được mùa, đời sống no ấm.
- Chúa liền ban trà quý cho mọi người. Quan văn nhấp ngụm trà chợt thấy cả mùa hạ tuổi thơ ùa về với tiếng côn trùng ếch nhái rỉ rả, tiếng mua rào mùa hạ và bong bóng nước mênh mang trên con đường quê thủa nào. Các mùa thi nhiều học trò thi đỗ, cùng mở mang bờ cõi, đẩy mạnh văn hóa và học thức dân tộc. Quan võ nhấp ngụm trà quý, chợt thấy tiếng vó ngựa sải bước trên chiến trường hí vang trời, tiếng quân lĩnh đại thắng, tiếng gươm đao chạm vào nhau nảy lửa, rồi tiếng reo thắng trận, thấy binh lính đều tinh nhuệ, say mê tập luyện võ công.
Trà Tân Cương Đinh ngọc, tuyệt phẩm của tạo hóa và của con người.
- Nhấp chén trà quý, công chúa nhỏ thấy khu vườn trong cung bỗng chốc hóa khu rừng lãng mạn, hệt gã tình nhân với đôi mắt bí ẩn, đầy khao khát. Xa xa, một đám mây trắng hồng như má thiếu nữ sà đến. Bướm bay rập rờn, đàn chim tíu tít nô đùa bên những vạt nấm rừng vừa bung nở. Đủ các loài hoa quý đua nhau khoe sắc thắm.
- Thứ trà ngon, cánh trà nhỏ như chiếc đinh được người xứ Tân Cương Thái Nguyên làm ra, lại được pha với nước giếng trời trên đỉnh suối ngọc, Trịnh Sâm liền đặt tên thứ trà quý này là trà Tân Cương Đinh ngọc 100gr. Vâng, một giai thoại thú vị phải không. Không có lửa sao có khói, hãy thử thưởng thức loại trà tuyệt phẩm này một lần, quý vị sẽ thấy được giá trị của nó.
Theo Chè Tân cương Thái Nguyên