Trà Thái Nguyên trò chuyện với cây cầu bị lũ cuốn

Cùng Trà Thái Nguyên trò chuyện với cây cầu bị lũ cuốn trong các trận mưa lũ vừa qua nhé.

Trà Thái Nguyên : Chào bác, bị lũ cuốn, bác có cảm nghĩ gì?

– Cây cầu: Câu hỏi thật tệ. Với tình trạng hiện nay của tôi, loài người các anh gọi là chết. Thân xác tôi tan tành theo lũ, nhưng tôi vẫn chưa nhắm nổi mắt… Tôi xin lỗi!

Trà Thái Nguyên : Vâng, quả là đau đớn, hàng trăm người chết và mất tích vì mưa lũ! Bác cũng đừng tự dằn vặt mình nữa, âu nó là định mệnh.

– Cây cầu: Có thể con người các anh tin vào định mệnh. Tôi đã thấy trước được tình cảnh này!

Trà Thái Nguyên : Nghĩa là bác thấy trước cơn lũ?
trà thái nguyên

– Cây cầu: Chàng trai, hãy nhìn lên đầu nguồn con nước, nói tôi nghe anh thấy gì?

Trà Thái Nguyên : Những dãy núi nhấp nhô, xen giữa là những dòng suối quanh co. Bên thung, thấp thoáng những mái nhà ẩn hiện trong màu xanh của cây rừng. Mé bên kia, những thửa ruộng bậc thang óng vàng màu lúa chín…

– Cây cầu: Bom. Những quả bom đang găm vào lòng đất.

Trà Thái Nguyên : Vâng, có lẽ…bom… bác bảo sao cơ?

– Cây cầu: Hãy nhìn kỹ xem, một thầy giáo đã phát hiện rồi đấy, chẳng phải những quả núi, quả đồi lô nhô như những quả bom chưa nổ đang găm sâu vào đất, còn những khe thung, những lạch nguồn suối chảy ấy là những ngòi nổ hay sao?

Trà Thái Nguyên : Màu xanh của cây rừng, tiếng hát của người gặt lúa trên nương sẽ ru ngủ những trái bom ấy, nếu quả thực đó là những trái bom.

– Cây cầu: Đừng cứ nghe sự thật là ngái ngủ mơ màng thế chứ. Những quả bom nước đang phát nổ: Mù Cang Chải, Mường La, Tân Lạc… còn nhiều quả nữa sẽ tiếp tục phát nổ! Anh nhìn tôi đây, bom đạn chiến tranh chỉ làm tôi sứt sát, nhưng bom nước đã đánh sập cuộc đời tôi!

Trà Thái Nguyên : Lạy giời! thiên tai thật khó mà đoán được!

– Cây cầu: Anh đang đổ lỗi cho trời đất, thiên nhiên sao? Tôi nói thẳng, chính danh thủ phạm là các anh. Khi các anh gọt trụi những cánh rừng đầu nguồn, đào cho kỳ sạch khoáng sản; khi các anh thải vô tội vạ rác thải, khí thải ra môi trường, những ống khói từ các nhà máy, rồi cả chiếc xe anh đang chạy… các anh đã châm ngòi cho những quả bom nước rồi đấy!

Trà Thái Nguyên : Nếu đúng như vậy, phải có cách tháo ngòi nổ chứ?

– Cây cầu: Sai ở đâu, sửa ở đó. Bắt đầu từ bản thân anh, mỗi người, hãy trồng một cây xanh, rồi bảo nhau bớt xả thải ra môi trường đi. Đừng có xẻ thịt, hút máu mẹ mình tham lam như thế nữa. Khi mẹ thiên nhiên chết thì các anh có tồn tại được không. Chắc chắn là không rồi.

Mà thôi bỏ đi. Các anh chỉ biết nhiệm kỳ của mình thôi, sạch sành sanh mà vét, nghĩ gì đến nhiệm kỳ con cháu đâu!